Khi ta còn ngã vào kỷ niệm bởi ta chẳng thế nào tìm lại được
một người quan trọng đủ sức để thay thế quá khứ. Hoặc giả có được nhưng chẳng
dành cho mình.
Khi ta còn ngã vào kỷ niệm bởi ta vẫn mở cửa thế giới của
mình nhưng chẳng có ai muốn bước vào hoặc có nhiều người bước vào rồi lại chẳng
đọng lại trong ta một ý nghĩa nào.
Và khi ta còn ngã vào kỷ niệm bởi ta vẫn tìm trong đống tàn
tro năm cũ một chút ấm áp sưởi ấm tâm hồn những khi giá băng dù rằng có lúc sặc
sụa trong đó.
Kỷ niệm là gì mà khiến những người sống trong hiện tại lưu
luyến đến thế?
Phải chăng là những khoảnh khắc vui sướng mỉm cười nhẹ
nhàng của một thời xa xăm, là những niềm
vui len lõi trong lòng khi nhớ về ánh mắt
nụ cười nào đó,là những tiếc nuối day dứt một thời khi ta từng đánh mất điều
quý giá trong đời để là một khoảng trống mà chưa thể nào lấp đầy nổi.
Những khoảnh khắc trong đời đó lưu
giữ trong tâm trí trở thành kỷ niệm.giấu đằng sau cánh cửa rêu phong của khu vườn
tâm hồn.
Có những người chỉ nhớ về kỷ niệm
khi bắt gặp một hình ảnh gợi nhớ, nhưng cũng có những người luôn chìm trong kỷ
niệm, sống trong kỷ niệm xưa cũ mà không thể bước ra khỏi quá khứ.
Cũng bởi thế ,những khi
hiu hắt giữa dòng đời, những lúc mệt mỏi cô đơn gục ngã bên đường, ta ngã vào kỷ
niệm từ xưa hiện về để ngủ một giấc bình yên không muốn thức dậy.
Vẫn biết rằng, ai cũng có một
khung trời kỷ niệm! Nhưng nếu ta mãi vương vấn với quá khứ thì tựa như ta đang
ngồi trong một chiếc xe cũ tuyệt đẹp giữa con đường đầy lá thu rơi, chiếc xe ấy
không thể đưa ta đi tiếp quãng đời còn lại đang chờ ta phía trước.
Vẫn biết rằng, Kỷ niệm như chiếc
chăn nệm êm ấm giữa đêm dịu ngọt ru ta một giấc ngủ binh yên khi bên ngoài đầy
mưa gió, khiến ta mãi chìm trong đó chẳng muốn thức dậy dù nắng ban mai rọi qua
khe cửa gọi mời. Nhưng hãy thức dậy bởi bình minh của ngày mới đang hân hoan
chào đón.
Thế nên, xếp lại kỷ niệm xưa,
trân trọng cất vào một ngăn thầm kín trong ký ức nhé! Thế là bạn đã biết lưu giữ,
trân trọng vùng quá khứ xa xôi nhưng không để kỷ niệm đan xen và chi phối cuộc
sống hiện tại của mình. hãy để gió cuốn đi nỗi nhớ thật nhẹ nhàng tựa như cánh
hoa bồ công anh bay về nơi xa lắm.
Chỗ này chỉ để lưu bài viết thôi phải kg?
Trả lờiXóaChỗ này tạo cảm hứng cho anh viết và lưu giữ cảm xúc.cũng đâu có bao người biết đến nó đâu
Xóa